một ngoan hai mất việc cho em chọn

45 mẫu hình xăm ở bụng đẹp nhất cho nam 2021 i mẫu hình xăm đẹp chọn lọc; Trần Hạo Nam cùng một số anh em khác là đệ tử của sếp song khu cầu cảng đại ca Bee. hết mực. Do mẫu thuẫn trong gia đình, hai mẹ con Tiểu Long phải rời bỏ môn phái, từ ấy cả hai mất Có trách thì trách bản thân các người bất tài vô tướng có mỗi chuyện chọn ngày chui ra cũng hỏng việc, để đến nỗi sinh bất phùng thời, rơi lạc vào đất dữ. Ngu thì chết, bịnh tật gì? Ấy là anh nghĩ thế chứ không dám nói to. Em lạ gì anh, miệng hùm gan sứa, chỉ được cái nỏ mồm. Nói to chúng nó lại chẳng bâu vào đập anh chết cha bỏ mẹ. Vì vậy, mẹ kể chuyện cho bé 3-4 tuổi nghe nên chọn những câu chuyện thú vị, có ý nghĩa giáo dục. Song những câu chuyện này phải thật dễ hiểu. Để, ý nghĩa phù hợp với khả năng tư duy và trí tưởng tượng của bé. Để bố mẹ dễ dàng lựa chọn được mẫu truyện hay Giàu có chưa chắc là điều tốt, cuộc sống ngắn ngủi chưa chắc đã là điều xấu, làm tốt bốn điểm này chính là mức độ khôn ngoan cao nhất của cuộc đời. 1. Biết áp dụng quy tắc chiếc gương Sông sâu biển thẳm dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người. Ảnh: Internet Xã hội ngày càng phát triển, con người dần trở nên lạnh nhạt, vô tâm với nhau. Một Ngoan, Hai Mất Việc, Cho Em Chọn. 3 cách giảm mỡ bụng dưới hiệu quả cho mọi cô gái. Những lý do thuyết phục bạn nên uống nước ép cà chua. Công dụng kỳ diệu của quả nhãn với sức khỏe ít người biết. Site De Rencontre Directe Sans Inscription. Reads 4,183,982Votes 72,791Parts 25Complete, First published Jul 30, 2016Table of contentsChương 1 Cậu bạn năm xưaFri, Jun 19, 2020Fri, Jun 19, 2020chương 3 Lân của bây giờFri, Jun 19, 2020chương 4 bịa đặt của LânFri, Jun 19, 2020Fri, Jun 19, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Chương 9 Là cậu thay đổi cuộc đời tôiSun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Chương 12 Vị mặn nhưng lại ngọtSun, Jun 21, 2020Chương 13 Người của tôi, không cần cậu loSun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Chương 18 Gái già với trai ếSun, Jun 21, 2020Chương 19 Tôi đã nhường cho cậuSun, Jun 21, 2020Chương 20 Xác định lại tình cảmSun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Sun, Jun 21, 2020Chương 25 Phương Hoài An-Phương Ba TúcSun, Jun 21, 2020Nội dung Cái tên truyện đã nói lên tất cả Vì là tác phẩm đầu tay viết từ 03/2017 tác giả không tránh khỏi những thiếu sót, mong bạn đọc thông cảm. Tác giả mê ngôn tình nên truyện hoàn toàn hướng theo lối ngôn, ngay cả tên nv cũng giống TQ, nhưng không vì vậy mà đánh mất văn phong Việt. Truyện có vài phần hơi giống teenfic, nếu bạn đọc cảm thấy không phù hợp, có thể lặng lẽ rời đi, đừng để lại những lời khó nghe. Cảm ơn!!! Tác giả Patri_cia_015 Tình trạng Hoàn *NOTE KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER, EDIT, MANG TRUYỆN ĐI XIN HỎI Ý TÁC GIẢ. HÃY TÔN TRỌNG NGƯỜI BỎ RA CHẤT XÁM.16teen Tóc của Phong Mạc Tử đâm vào cổ An An làm cô thấy nhột nhột, lời nói và hành động của cậu có sức công kích mạnh quá khiến lòng cô mềm nhũn cả ra. Muốn giận tiếp cũng không được, đành quay người lại nhỏ lời thủ thỉ-Em biết anh không thích Lân, nhưng cậu ấy sắp đi rồi còn có chút chuyện muốn nhờ chúng ta, chẳng lẽ lại từ Tử nằm nhìn cô chăm chú, sau đó thì ừ một cái rồi ôm cô ngủ. An An nằm trong vòng tay ấm áp của cậu, cười thầm. Cái mặt thì lạnh lùng ghê gớm mà cô nói gì cũng hôm sau, Mạc Tử đưa An đến địa chỉ nhà Lân, tới nơi cô hỏi cậu có vào không? Cậu lắc đầu bảo phiền, đứng ngoài xe chờ cô là được, còn cho An An đúng mười lăm phút, nói gì nhờ gì thì lẹ lên nếu tới giờ mà không thấy mặt cậu trừ mười phần trăm tiền An nghe mà méo cả mặt, thế quái nào liên quan đến tiền lương vậy. Nhưng đâu có dám cãi, đành nhanh chóng gặp Lân bấm chuông, Lân ra mở cửa, cánh cửa vửa mở ra liền có một chú cún tròn tròn mập mập chạy cuốn lấy chân cô. An An cười bế nó lên thì thấy quen mắt, chú cún nhỏ này không phải là quà sinh nhật cô chọn giúp cậu ấy sao?-Cậu nuôi nó à?-Ừ, tại mình không nỡ tặng tiểu Yên nên nuôi trong nhà cho ngại ngại xoa đầu nói tiếp-Cậu giúp mình nuôi nó cho tới khi mình quay về được không? Nhờ người khác lại không an tâm, dù gì người chọn nó cũng là An thấy cún con rất ngoan ngoãn, bộ mặt ngây thơ của nó làm cô động lòng, cô thì không sao chỉ sợ ai đó không đồng ý đáng yêu, nó tên gì?Lân ngồi xuống xoa đầu cún con, miệng cười nói-Nhóc này hả? Mình không biết đặt tên gì cho hợp nên cứ gọi nó là nhóc con thôi. Mình sẽ trả tiền đồ ăn thức uống của nhóc con đàng hoàng, đừng con được chủ xoa đầu, có vẻ vui mừng lắm, cô nhớ lúc chọn nó đâu có béo tới vậy, cái đuôi ngắn ngủn quăn tít lại, mặt mũi thì mũm mĩm mềm mại. Dễ thương vậy không biết Mạc Tử có thích không, hay một phát bay vào gốc cây nằm, nghĩ đến mà tội rồi! Lân bảo có chuyện muốn nói là chuyện gì?An hỏi, Lân đang vuốt ve cún con bỗng dừng lại, cậu ấy nghĩ gì đó rồi thở dài đứng hẳn dậy trả lời-Năm đó, cậu hiểu lầm rồi, người cứu cậu không phải mình mà là...Phong Mạc Tử....An An ôm cún con vội vã chạy lại chỗ cậu, thở hổn hển, suýt mất thì quên cái vụ thời gian. Ngó đồng hồ trên tay, may là đến kịp không thì đi tong tiền của cô Tử nhìn sinh vật lạ hoắc trên tay An An thì hỏi-Gì đây? Em định tha nó về?An An vẫn còn đang thở không ra hơi, một tay ôm cún một tay chống hông khó khăn trả lời-Vâng, là Lân nhờ em nuôi hộ, anh sẽ không ném nó vô sọt rác chứ-Lên xe!Cậu ra lệnh, cô lo lắng níu áo hỏi lại thì cậu đáp rất tỉnh-Chơi chán thì ném!Cậu nói cứ như thể nó là đồ chơi ấy, thích thì nuôi không thích thì vứt, tự dưng cô thấy lo lắng, có khi nào số phận cô giống nó không nhỉ? An An cười khổ, nhìn mặt cún con ngồi trên xe sợ hãi Mạc Tử mà thương. Nó nép nép ngoan ngoãn nằm trong lòng Mạc Tử lái xe, thấy hai nhóc kế bên yên lặng bất thường bèn quay mặt sang ngó, đập vào mắt cậu là hình ảnh sinh vật nhỏ quấn quít lấy An An, cái mặt nó cư nhiên dám dụi vào ngực cô, láo toét. Vậy mà cô lại còn vuốt lông cưng chiều nó Tử ngứa mắt, mặc kệ An An ngạc nhiên nhìn mình quẳng nó dưới ghế sau không thương tiếc, hừ lạnh một cái cậu lại tiếp tục lái xe. Cô ngồi nhìn cún con tội nghiệp đằng sau, nó ử ử đến tội, thương lắm mà đâu có dám bế lên đâu, sợ ai đó ghen với chó con đến nỗi máu nóng bốc lên cả đỉnh dám lủng bủng trong miệng -Ghét, đến cún cũng không tha, người gì đâu nhỏ mọn dễ sợVề đến nhà, Mạc Tử có cái tính ưa sạch sẽ nên bỏ đi tắm trước, cún con thấy nơi ở lạ thì sợ hãi nép chân An An, cô ngồi xuống xoa đầu nó rồi nói -Ngoan! Đợi một chút rồi chị em mình tắm nói bé vậy mà tai ai đó thính dễ sợ, chân dài đi vài bước là đến chỗ cô ngay, nhấc cún con lên cậu mang vào nhà tắm, trước khi đi còn lườm cô một cái rõ An nhìn hành động của cậu thì mắc cười lắm, nhưng ráng nhịn, đứng dậy vào bếp làm đồ ăn. Mạc Tử với cún con tắm xong thì đồ ăn cũng xong, mỗi người ăn một nơi không ai làm phiền ai, kể nhóc này cũng ngoan lắm, yên phận một chỗ mà ăn thôi, hình như nhóc rất thích An An, mỗi lần cô đến là cái đuôi ngắn ngủn vẫy qua vẫy lại. Nhóc cũng nhát lắm, bị cậu nhìn liền sợ hãi chỉ dám đứng sau tối dùng xong cô cũng đi tắm. Bước ra khỏi nhà tắm thì thấy Mạc Tử đang ngồi xem phim, cún con dưới đất cũng chăm chú nhìn cái màn hình, không biết có hiểu không mà chăm chú An cười cầm máy sấy tóc ngồi cạnh cậu, Mạc Tử thấy vậy thì giúp cô. Cậu khéo lắm, vò tóc cho cô cẩn thận rồi mới bắt đầu hong khô, chứ An An là mặc xác nó từ đời nào rồi. Cô ngồi dưới đất cùng cún con, còn cậu ngồi trên sấy tóc cho cô. Tóc cô vừa dài vừa đen nhánh, thả tóc ra là phải tới tận hông, tay cậu chầm chậm cầm từng nhánh tóc, không biết vô tình hay cố ý ngón tay cậu khẽ chạm sau gáy An An. Cô trông tưởng đang chăm chú xem phim, thực chất cả người rạo rực khó thở, cứ mỗi lần ngón tay cậu khẽ lướt qua thì cô lại giật nảy, hai vành tai cũng dần đỏ lúc sau cô cảm thấy tóc mình đã khô định bảo cậu thỉ thấy cậu vén tóc cô sang hai bên, để lộ cái gáy trắng nõn. Còn đang thắc mắc đã thấy sau gáy có thứ gì mềm mềm ấm ấm phủ lên. Là Mạc Tử đặt cánh môi mỏng nơi đó, đã vậy còn vòng tay ôm hai vai An An, thật là, tim cô đập nhanh quá, tưởng rớt ra ngoài luôn rồi. An An gắng bỉnh tĩnh, khẽ hỏi-Này, đang làm gì đấy?Hỏi vậy thôi, chứ đâu cần có câu trả lời, hỏi cho bớt ngại thôi chứ không An An độn thổ mất thôi. Vậy mà vẫn được nhận câu trả lời-Đang yêuCậu nói, ngắn gọn, súc tích nhưng mang nhiều hàm ý, cô nghe mặt đỏ như ăn ớt, lặng thinh chẳng dám nói gì cho tới khi nghe xong câu kế tiếp-Đang nghĩ có nên yêu con ất ơ như em hay không?An An bị nói xấu thì bực, hất tay cậu ra bỏ lên ghế ngồi cách xa cả thước. Xong thì phản bác-Ai thèm, nói cứ như anh có giá lắm ấy, hồi trước người nào nói ế chỏng ế trơn bảo em thương tình giúp còn gì. Với lại á, em đây không cần, cùng lắm làm dân ép ây được tự do sướng Tử phì cười, cái con ngốc này chỉ để cậu yêu thôi, người khác yêu không chừng dễ thiệt hại dân số đất nước lắm, cậu đành hy sinh thân mình vì tổ quốc Việt Nam vậy. Thật tình cái tính bắt bẻ người khác mãi không đổi, cái thời học sinh nếu không nhờ cậu bảo kê chắc bị táng cho gãy mỏ từ lâu cún ngoan vẫn tiếp tục ngồi ngó cái màn hình vậy, không quan tâm gì cả, bé đến là để làm cảnh làm cây cho hai con người kia. -Lại đây!Cậu ra lệnh, cô lơ không nghe thấy, coi cậu là không khí-Một ngoan, hai mất việc, tùy em suốt ngày dọa cô thôi, nhưng mà chiêu này hiệu quả phết, cô lập tức xích lại gần, mặt vẫn dỗi như muốn lãnh tiền thường cuối năm không?-Đương nhiênCậu cười gian tà, An An thấy có gì đó sai sai làm sao ấy, cái mặt Mạc Tử lúc này sao gian bạn muốn nhờ mình làm ảnh bìa í, bạn vui lòng điền đầy đủ thông tin nha, có gì mình giúp-Tên truyện-Tên tác giả-Thể loại-Trích dẫn một câu nói hay trong truyện có hoặc không cũng được-Yêu cầu bìa Ngày hôm sau đi làm, nhìn mặt tôi như con gấu trúc, ai cũng nói thế. Tôi cũng tự hiểu, chẳng là đêm qua mất ngủ vì không biết phải xưng hô thế nào cho hợp với Tổng giám đốc. Ngồi trên bàn làm việc tôi thiếp đi lúc nào không hay. không biết là mơ hay thực, tôi cảm thấy có một bàn tay ấm nóng vuốt má tôi rồi dùng thứ gì đó đắp lên người tôi. Mỉm cười tươi tôi tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Một lúc sau, -E hèm, ngủ ngon quá ha! Thấy có tiếng nói tôi giật mình tỉnh giấc -Chị Hà! em ngủ bao lâu rồi -Nhận ra người trước mặt, tôi hỏi. - Người ta sắp đi ăn cơm trưa rồi! - Hà -Á! Đùa à? Em còn chưa hoàn thành xong bản báo cáo -Đi ăn đã rồi làm- Hà -Không được, chị xuống ăn trước đi, tí em xuống sau - tôi biết chị Hà quan tâm tôi nhưng nghĩ tới xấp tài liệu trước mặt, không hoàn thành thì chỉ có mà mất việc. -Ừ, làm việc vừa không thôi kiệt sức đấy- nói rồi chị Hà đi ra ngoài Người vừa đi xong, tôi nằm nhoài ra bàn vẻ mệt nhọc thầm nghĩ Làm sao bây giờ? Muốn gặp mặt tổng giám đốc 'cao cao tại thượng' đó còn thấy khó khăn huống chi bảo người ta đi họp cái lớp nhà quê đó! Không muốn làm mất thời gian thêm nữa, tôi ngồi bật dậy bắt tay vào công việc mà không ăn cơm trưa. - Chiều dần tà, nhìn ra ngoài cửa sổ Tôi ngáp một cái biểu hiện cho công việc của mình đã hoàn thành Chị Hà và những người khác đã xong việc và ra về, chỉ còn mình tôi là cố gắng làm cho xong. Thấy cũng đã muộn, tôi sắp xếp hồ sơ cho gọn gàng rồi cũng ra về. Nhìn đồng hồ đeo tay đã điểm hơn năm rưỡi chiều, tôi bước đến trước thang máy, bấm nút. -Bíp - thang máy mở Vì cũng đã muộn nên giờ này thang máy ít khi có người, tôi nghĩ vậy rồi bước vào mà không quan tâm đến xung quanh. -Haizz! - lúc này tôi đang nghĩ chuyện vặt nên thở dài mà không hề biết rằng có người nãy giờ quan sát không bỏ một hành động nào của mình. -Có chuyện gì sao? - một giọng khá trầm hơi lạnh vang lên -Á! Tổng...tổng giám đốc - Giật mình, tôi quay lại bắt gặp người tôi đang lo sợ thì nghẹn lời. -... - không phản ứng -Xin lỗi! Lúc nãy tôi không để ý có người trong này- tôi cố gắng nói bằng giọng không run -... Cái con người gì đâu bạn bè cũ chào hỏi cũng lơ, xin lỗi cũng bơ là sao, điên rồi đấy, nhưng thôi tôi vẫn nên bình tĩnh thì hơn, công việc quan trọng hơn nhiều -Tổng giám đốc! - Nhân cơ hội ngàn năm có một tôi phải tận dụng, nghĩ rồi gọi cậu ta một tiếng rất nhẹ. -Chuyện gì?- cậu ta trả lời tôi, ôi mọi người không biết đâu lúc đó tôi đã vui cỡ nào, tưởng tiếp tục bị cho ăn bơ cơ chứ -Sắp tới là ngày họp lớp hồi cấp 3, giám đốc Phong có đi? - tôi chẳng dám ép cậu ta, chỉ nhỏ nhẹ mời, đi hay không tùy. -Còn cô? Cậu ta hỏi tôi? Hỏi tôi làm gì không biết, việc đó thì liên quan gì tôi đi hay không? -Haha, cũng lâu tôi không đi có lẽ lần này cũng nên gặp lại bạn bè - tôi cười xuề nói -Ừ Gì đây? Vậy rốt cuộc giám đốc Phong có đi hay không, trả lời vậy ai mà biết đáp án Nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ tôi chẳng dám thốt ra đâu, nhìn mặt tôi lúc này chắc trông rất mắc cười. Miệng thì cố gắng nhếch lên để cười còn lông mày thì nheo lại với nhau. -Bíp - tiếng thang máy Chưa kịp hỏi cho ra lẽ thì thang máy mở, cậu ta đi ra lúc nào không hay. Dù có đuổi kịp cậu ta tôi cũng chẳng dám, chỉ lặng lẽ đi theo sau cách cậu ta khoảng một thước đến chỗ để xe. Nhìn đằng sau cậu, tôi cảm thấy cậu thay đổi rất nhiều, cái bóng của cậu to và dài hơn. Ngay từ lần đầu nhìn thấy cậu, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt chững chạc, bây giờ cũng thế chỉ là phong độ hơn rất nhiều. Nói thật chứ không phải phét, cậu ta rất đẹp trai và lạnh lùng. Mái tóc nâu vàng lai Tây, tô điểm lên khuôn mặt lạnh như băng. Đôi mắt đầy khiêu khích và quyến rũ. Hồi đó lũ con gái trong và ngoài lớp nháo nháo cả lên, lúc nào cũng tìm cách tiếp cận cậu. Theo như tôi nhớ tên cậu là Phong Mạc Tử con trai của một chủ tịch công ty khét tiếng trên toàn quốc – là công ty tôi đang làm. Tôi có nói chuyện với cậu ta mấy lần nhưng lần nào cũng bị 'cho ăn bơ', nhiều rồi cũng ngại. Vừa đi vừa nghĩ một hồi mà không biết mình đã đến chỗ để xe từ lúc nào. Cậu ta lái chiếc xe hơi sang trọng của mình đi mất hút . Tôi thở dài rồi cũng lấy xe ra về trong tâm trạng buồn phiền. Sáu giờ tối, mặt trời dần lặn mất nhường chỗ cho màn đêm lên. Cũng là căn nhà ấy, nó cũ kĩ và u ám, vẫn là ngọn nến đó, nó mập mờ lúc rõ lúc không. An An từ trạng thái hôn mê bắt đầu dần tỉnh lại, cô khép hờ mắt nhìn nơi này. Nơi này là đâu? Sao cô lại ở đây? Khẽ cựa mình, khốn nạn, ai trói cô thế? Minh thấy cô động đậy thì bước lại gần hỏi -Em tỉnh rồi à? Vẫn nét mặt hiền lành ấy, nhưng lần này An An có cảm giác Minh không như trước, cô đề phòng. Có lẽ tất cả những chuyện này đều do anh làm ra. -Minh! Thả tôi ra Nghe thấy giọng nói đầy tức giận của cô, Minh cười lớn, nụ cười ghê rợn nhất mà cô chưa từng nhìn thấy, còn hơn cả tiếng cười của lũ lưu manh ngoài đường. Rồi Minh bước lại gần An An, nắm lấy cằm cô thật mạnh nhả từng chữ bẩn thỉu nhất -Biết ai là người dán những tấm hình của cô trong công ty không?... Là tôi An An bị đau, nhưng không khóc cô cố gắng nghe cho trọn lời nói ấy. Để rồi khi nghe xong, cô thấy thất vọng vô cùng. An An hỏi với vẻ nhẫn nhịn -Tại sao? Chúng ta vốn chỉ là đồng nghiệp chung, anh hà cớ phải làm như vậy. -Tao còn muốn làm hơn như vậy nhưng bởi vì thằng chó chết đó lại đe dọa tao Thằng chó chết đó? Chẳng lẽ nói Phong Mạc Tử, cậu ta lúc nào cũng căn dặn mình tránh xa Minh ra- An An nghĩ -Phong Mạc Tử? Minh thả cằm cô ra, đứng dậy trả lời câu hỏi của cô -Phải! Chính nó, còn mày, mày cũng là đứa lẳng lơ không kém gì con đàn bà đó Minh không nói tên người đàn bà đó ra, luôn miệng chửi con khốn khiếp. An An vốn không hiểu, gặng hỏi anh cô và người đó thì liên quan gì đến nhau. Minh bảo, đều lăng nhăng như nhau, đều bẩn chó như nhau. Hình như cô gái đó có mối quan hệ không đơn giản với Minh. Minh không biết nghĩ cái gì, đột nhiên tháo dây cho cô rồi cầm tay cô với vẻ cầu xin nói -An! Anh sẽ bỏ qua hết mọi thứ dơ bẩn về em, chỉ cần em rời khỏi thằng chó chết đó. Rồi hai đứa mình sẽ có cuộc sống hạnh phúc. Em thích anh mà phải không? An An nhìn Minh, rồi lại thấy anh quá ư là khốn nạn! Dịch tay ra khỏi tay anh, cô từ chối khéo -Minh! Anh đừng như vậy, nãy giờ tôi thực sự không hiểu gì cả. BỐP! Minh tức giận, tát cô một cái thật mạnh, rồi chỉ vào mặt nói -Con chó chết! mày đúng là đồng loại với thằng đó, từ tao rạch mặt xem mày còn muốn gặp nó không An An bị tát nằm vật xuống nền nhà lạnh cóng, miệng chảy máu. Minh tiếp tục dùng dây thừng trói cô lại, An An vùng vẫy đòi thoát lại bị bức ảnh cô gái treo trên tường làm cho giật mình . Bây giờ cô bắt đầu cảm thấy cô đơn, sợ hãi, cảm thấy Minh thật khủng khiếp. Trong đầu cô xuất hiện hình bóng của Phong Mạc Tử, nước mắt lặng lẽ chảy 72,791 lượt thích / 4,183,982 lượt đọc Nội dung Cái tên truyện đã nói lên tất cả Vì là tác phẩm đầu tay viết từ 03/2017 tác giả không tránh khỏi những thiếu sót, mong bạn đọc thông cảm. Tác giả mê ngôn tình nên truyện hoàn toàn hướng theo lối ngôn, ngay cả tên nv cũng giống TQ, nhưng không vì vậy mà đánh mất văn phong Việt. Truyện có vài phần hơi giống teenfic, nếu bạn đọc cảm thấy không phù hợp, có thể lặng lẽ rời đi, đừng để lại những lời khó nghe. Cảm ơn!!!Tác giả Patri_cia_015 Tình trạng Hoàn*NOTE KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER, EDIT, MANG TRUYỆN ĐI XIN HỎI Ý TÁC GIẢ. HÃY TÔN TRỌNG NGƯỜI BỎ RA CHẤT XÁM. Có thể bạn thích? Deja vu NoriNari 707 129 12 Nếu như tất cả là giấc mơ của Kim Chi-Yeol.... mọi thứ được báo trước... liệu Kim Chi-yeol có ngăn được thảm kịch xảy ra hay chỉ là hiện tượng deja vu ...… [ ĐN Naruto ] Tôi muốn được sống theo cách của tôi LucastaSillver 0 0 2 Tag Bl, Bạo Lực, có H, 3x1Công gồm có Madara, Kakashi, vẫn sẽ ưu tiên các cặp chính trong truyện nhá, và mình cũng muốn gép đôi cho Neji và TenTen😢Và lưu ý truyện OCC nhiều đó🤣Mình cũng sẽ theo sát tình tiết chính của truyệnVà đây cũng là truyện đầu tiên mình viết nên có phần không logic và sai sót các bạn cứ bình luận góp ý cho mình nha_________________________________________________Huy là một cậu học sinh giỏi trong mắt mọi người nhưng không ai biết số phận của cậu trong gia đình khổ sở thế nào. Vì cơ thể và tâm trí cậu đã đến giới hạn, cậu quyết định khi đến thế giới khác cậu đã quyết tâm sống theo những gì mình muốn và bảo vệ những người cậu yêu như thế nào thì Mọi người đọc sẽ biết nhe😁… Đầu Thu Năm Ấy Tôi Đã Thích Em xianxian781 102 0 11 Đầu mùa thu năm ấy, tại 1 Trường Cao Trung Hoà An nằm trong các trường Top của TQ. Một cơ duyên nào đó đã đưa anh và cô học cùng 1 lớp, ngồi chung 1 bàn cùng nhau trải qua nhiều khoảng khắc thăng trầm thời học sinh cao trung, trải qua tình yêu ngây thơ của tuổi học trò. Chẳng biết từ lúc nào anh đã thích thầm cô, mặc dù anh biết anh đã có Vị hôn thê được sắp đặt từ nhỏ. Anh cố gắng kiềm chế trái tim mình xuống nhưng điều đó gần như không thể đối với anh. Và câu truyện đó bắt đầu từ lúc cô bước vào lớp anh.....Anh Lăng Tử Dương - Đại thiếu gia của Tập Đoàn Lăng Thị Cô Lâm Phi Phi - Thiên kim Tiểu thư của Tập Đoàn Lâm Thị… Đầu Gấu Thích Cam Ngọt [Nerys] Nerys264 5 0 2 Cam ngọt thì có là ai cũng phải xiêu lòng thôi!!!… Sẽ có "tôi ở một vũ trụ khác" yêu em thanhnhan0610 2 0 2 Thương em là điều anh không thể, vì từ khi anh trưởng thành, anh đã "tự phủ nhận" bản thân có thể nảy sinh sự rung động với con trai, lựa chọn không bao giờ thừa nhận có khả năng yêu một người con trai từng không ít lần thổ lộ, nửa đùa nửa thật rằng em "crush" anh, sau những biểu cảm bất lực, ngại ngùng, đến bật cười, anh không thể phủ nhận rằng bản thân có một chút vui vẻ vì có người thích lẽ vì em từng nói thích anh, nên bản thân anh cũng không kiềm được chú ý đến em nhiều hơn. Anh nhớ đến những sản phẩm của em, nhớ những kịch bản gây cười mà chúng ta đã cùng chuẩn bị, cũng quan tâm đến lịch sử tình trường của em, ... Có lẽ vì trên đời này anh không muốn phụ lòng một ai, nếu em thích anh, nghĩ tới anh đầu tiên; anh không thể đáp lại nhưng cũng sẽ dành cho em sự quan tâm tương muốn mỗi ngày đều được thấy em cười, làm điểm tựa cho em những lúc em ngẩn ngơ khi lên hình,... có thể là một người anh, một người leader team trách nghiệm và vạch ra cho em một tương lai khi anh không còn làm cùng em câu chuyện về OTP mình ship, tên nhân vật đã được thay đổi để không ảnh hưởng đến người thật ngoài đời. Những tình tiết trong truyện được mình góp nhặt từ những tương tác giữa OTP của mình, có 30% sự thật và 70% mình vẽ vời thêm vào- ở diễn biến tâm lý của hai có sử dụng yếu tố giả tưởng những phiên bản "tôi" ở những vũ trụ khác" có cuộc sống tương tự, tính cách, ngoại hình giống nhân vật tôi ở trái đất.… Gió mùa đông, mây mùa hạ [Fanfic Phong Vân] KyeonMayy 2 0 2 Thể loại FanfictionAuthor Mayy KyeonBộ truyện hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, nhân vật được lấy ý tưởng từ bộ phim "Thương Ngày Nắng Về", cốt truyện do tác giả tự tưởng tượng, KHÔNG DỰA TRÊN BẤT CỨ KỊCH BẢN NÀO CÓ SẴN, mong đọc giả tôn trọng và không áp đặt vào đời sống thực tế của nhân vật, xin cảm ơn!… [Kookv] Jungkook & Taehyung huong_kookv_31219 12 5 2 Jungkook một ma cà rồng sống trên 100 tuổi , nhưng tuổi của anh mãi ở tuổi 17 Taehyung là học sinh mới chuyển đến trường BTS Và một số nhân vật khác… [BHTT][EDIT] TRUỴ HOAN TRỌNG NHẶT - THẢO TỬU ĐÍCH KHIẾU HOA TỬ GauNinn 0 1 1 TRUỴ HOAN TRỌNG NHẶTTác Giả Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa TửSố Chương 149Tình trạng Đã HoànVăn ÁnỞ cái thời nhà họ Kỷ còn đang thịnh vượng, thì cái thời còn trẻ người non không dạ, Kỷ Sầm An làm không thiếu việc thiếu đạo đức, trong đó chuyện ngông cuồng nhất chính là dùng mọi thủ đoạn theo đuổi Nam Ca, âm mưu tính kế từng bước để người này làm bạn gái mình, sau đó dùng cách như nuôi chim khổng tước xinh đẹp yếu đuối mà đối xử với Nam Ca, giam cầm người ta lại ở bên cạnh, rồi tuỳ ý mà khi dễ, không thiếu làm những chuyện thiếu đạo ấy, Nam Ca chỉ là một kẻ tiểu tốt ở thành phố Z, tính tình cao ngạo nhưng năng lực thì có hạn, cho nên khi bị khi dễ chỉ biết nghiến răng nghiến lợi, đỏ mắt mà chịu Ca hận người này, ghét người thường người này, cũng khinh thường cả bản Sầm An trước giờ không thèm để tâm, càng ngày làm càng quá đáng mà không hề cảm thấy áy náy.… [Lucy/Đn BnHA] Spirits Hero? Fujiwara_Shio 47,986 3,877 19 Tên truyện Spirits Hero?Tác giả Fujiwara ShioĐối tượng Bakugo KatsukiĐộ dài LongficTình trạng Đang chỉnh Chỉ là chia tay thôi mà, sao mọi người lại buồn vậy? Nói thế thôi, chứ cô cũng buồn lắm...Từ bây giờ, cô sẽ không còn cơ hội làm nhiệm vụ với Natsu, chị Erza và Gray nữa, không còn cơ hội đi chơi cùng Wendy và Carla, cũng chẳng còn cơ hội viết tiểu thuyết cho Levy đọc nữa, không còn cơ hội than vãn làm nũng với chị Mira nữa..."Xin lỗi mọi người... Lucy không thể... b-bên mọi người nữa rồi...."… My Engineer Có áo thực tập kỹ thuật, có bánh răng, có vợ chưa? mot197 1,909 146 24 Tên gốc My engineer มีช็อป มีเกียร์ มีเมียรึยังวะTác giả Mommae Bản edit theo sở thích cá nhân, có thể không chính xác theo bản gốc 100%.Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hoặc mang đi bất kỳ Ốc…

một ngoan hai mất việc cho em chọn